Con chỉ mong mẹ hiểu, chấp nhận và đồng hành cùng con…
Mẹ thân yêu của con!
Thật sự con cảm thấy bản thân mình kém cỏi, vô cùng kém cỏi để có thể đứng trước mẹ, để tâm sự với mẹ những điều con giấu kín bấy lâu, để kể mẹ nghe những gì con đã trải qua, để thành thật với mẹ rằng con là gay. Con chưa từng nghĩ điều đó lại khó khăn với con như vậy!
Trong con, mọi thứ đang rối loạn và đan xen lẫn nhau, đè nặng lên tâm trí con. Sinh con ra, nuôi con lớn, mẹ luôn mong con khỏe mạnh, trưởng thành và vững chãi, có thể tìm thấy cô gái mà con yêu thương, cùng nhau sống hạnh phúc và có những đứa trẻ đáng yêu, ngoan ngoãn. Những mong muốn đó, không cần nói, con cũng có thể cảm nhận qua từng ánh mắt của mẹ. Nhưng có một điều con luôn giấu mẹ, bởi con biết mẹ sẽ khó chấp nhận sự thật đó, niềm tin và kỳ vọng của mẹ bao năm dường như sẽ tan biến như bọt nước, rằng thay vì một cô gái, con lại dành tình yêu của mình cho một chàng trai.
Mẹ biết không? Con đã từng sợ hãi chính bản thân mình. Con đã bị mất ngủ rất nhiều và kể cả trong giấc ngủ chập chờn mê tỉnh, con đều bị giật mình, khi chính con nhận ra bản thân mình khác biệt, sợ người khác nhận ra và buông lời dè bỉu tình yêu của con, sợ những điều tiếng của dư luận, miệng đời nghiệt ngã hay kỳ thị của xã hội. Nhưng mẹ yên tâm, con có thể mạnh mẽ bước qua nỗi sợ hãi đó, bằng cả sự gai góc và cả sự bao dung của mình, chẳng có sóng gió nào khiến con gục ngã. Nhưng kể cả lúc mạnh mẽ nhất, con vẫn sợ một ngày nào đó, mẹ biết được sự thật này, nên con không đủ dũng cảm để đứng trước mặt mẹ để nói rằng con là gay. Con sợ cái miệng đời cay nghiệt của thế gian sẽ lại buông những dèm pha sắc mỏng xuống đôi vai gầy của mẹ, khắc sâu vào đôi mắt chân chim khắc khổ bởi cái áp lực vô hình của định kiến. Và trong những khoảnh khắc yếu lòng nhất, con đã từng nghĩ hay con dại dột một lần sau cuối, con chấm dứt những khổ đau này, vậy mà lúc đấy con lại nghĩ đến mẹ, mẹ sẽ đau thế nào nếu người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Mẹ ơi, trải qua nhiều chuyện, con cũng hiểu ra rằng có lẽ con chẳng nên quá sợ hãi chính bản thân mình như vậy. Ngày hôm nay con quyết định nói với mẹ sự thật này, bởi con tin, bằng trái tim nhân hậu và mạnh mẽ của mình, nhất định mẹ sẽ ủng hộ con. Con biết trong những ước mong mẹ dành cho con, mẹ chắc chắn cũng mong rằng con sẽ bình an, hạnh phúc và vui vẻ một đời này đúng không mẹ? Mẹ sẽ vẫn yêu thương, che chở cho con như mẹ đã từng trước đây, vẫn dang rộng vòng tay đón con vào lòng, vẫn là chốn bình yên cho con trở về sau những bão giông cuộc đời. Con chỉ mong mẹ hiểu, chấp nhận và đồng hành cùng con trên con đường chông gai phía trước, đó là điều quý giá hơn hàng vạn lần những khen chê, hỉ nộ của xã hội ngoài kia mẹ ơi.
Con yêu mẹ nhiều, vì mẹ là mẹ của con!
Con của mẹ!
Hãy tham gia sinh hoạt định kỳ cùng chúng tôi để có cơ hội chia sẻ kinh nghiệm, nói lên tiếng nói của bạn và học hỏi từ cộng đồng LGBT. Đăng ký là thành viên tại trang web: https://songhanhphuc.info/ để tham gia và chia sẻ bạn nhé.
Mạc Phi