Những chia sẻ dưới đây là cảm xúc chân thật của Quỳnh – một người chuyển giới nữ đang sinh sống tại Hà Nội. Cô nói lên hành trình của bản thân để tìm kiếm sự đồng cảm và lan toả năng lượng tích cực tới cộng động LGBTQ+
Xin chào! là Quỳnh đây. Mình chỉ muốn nói rằng không ai có quyền lựa chọn giới tính cho mình, Quỳnh tự tin và nói tôi là người chuyển giới – GLBTQ.
Trong thời gian ảnh hưởng của dịch bệnh từ đầu năm 2020 mọi thứ đều chậm lại!. Chúng ta có những quãng lặng lockdown và rảnh rỗi ngồi suy ngẫm ôn lại những kỉ niệm tuổi thơ từng trải qua trước đó để dần trưởng thành.
Tôi lớn lên ở Thái Bình quê lúa. Từ khi sinh ra, bản thân tôi đã có một khiếm khuyết, chính là đôi mắt không bình thường khi còn nhỏ. Dần lớn hơn, có đủ ý thức và suy nghĩ, tôi tự đặt ra rất nhiều câu hỏi trong đầu: Tại sao? Vì sao? và tôi tự dày vò bản thân, thiếu tự tin và sợ đối diện với những người xung quanh. Sợ bị trêu chọc và cười đùa với những câu nói như “Thằng một mắt”, “Thằng lác”.
Lên đến năm học cấp 1, những sự mỉa mai, trêu chọc ngày càng nhiều hơn! Khi đó bản thân tôi rất thích chơi với các bạn nữ trong lớp, tôi chơi nhảy dây, bán đồ hàng…Lúc ấy tôi nghĩ mình là con gái giống các bạn. Rồi càng bị các bạn nam trêu chọc và bắt nạt nhiều hơn.
Bắt đầu lên cấp 2, lớn hơn một chút, có ý thức hơn, bắt đầu cảm thấy giới tính của mình khác hoàn toàn các bạn, hồi đó còn ngại không đi nhà vệ sinh ở trường, sợ các bạn nam thấy và trêu đùa. Mỗi lần buồn đi vệ sinh phải chắc chắn không có ai mới dám vào.
Lớp 7, tôi thích thầm một bạn nam cùng lớp, nhưng rồi bạn bè biết lại càng trêu nhiều hơn. Tôi dằn vặt tự hỏi tại sao mình không thích con gái, mà lại thích con trai? Và tại sao mình là con trai nhưng lúc nào trong đầu cũng nghĩ và thích làm con gái?.
Ngày đó, tôi không hề biết gì về GLBTQ, cho đến thời gian nghỉ hè cuối năm lớp 9, đi làm thêm ở công xưởng gần nhà. Tiền tiết kiệm 3 tháng hè mua được một chiếc điện thoại. Hồi đó giá của cái điện thoại 900.000 vnđ là một số tiền lớn. Vui lắm! có thể truy cập internet, bắt đầu tìm hiểu, đọc và biết được mình là người trong cộng đồng GLBTQ.
Lên cấp 3, ngoại hình lúc đó xấu lắm. Bạn bè mỉa mai, chửi rủa, bê đê, bóng gió. Đi học về, tôi bị chặn đánh giữa đường với lý do bê đê.
Cùng thời điểm, tôi bắt đầu biết và có quan hệ tình cảm với một bạn nam, nhưng không may bị gia đình và người nhà phát hiện. Thời gian đó, tôi gần như bị bạo hành từ 2 phía cả ở trường và ở nhà. Bố tôi, ông ấy nghĩ rằng tôi bị bệnh.
Quá nhiều áp lực, rồi đau đớn thể xác. Tôi bắt đầu chống đối lại bố của mình, và nói sự thật tôi muốn làm con gái. Nhưng rồi những gì tôi nhận lại được là bạo lực nhiều hơn, đau hơn.
Tôi bỏ học từ năm lớp 10 khi 16 tuổi. Công việc đầu tiên sau khi nghỉ học rất nặng nhọc và vất vả, khuân vác gạch đá, phụ hồ tại công trường. Khoảng thời gian như địa ngục, tôi khủng hoảng về tinh thần và thể xác, chân tay bị thương, chai sạn.
(Còn tiếp…)
Hãy tham gia sinh hoạt định kỳ cùng chúng tôi để có cơ hội chia sẻ kinh nghiệm, nói lên tiếng nói của bạn và học hỏi từ cộng đồng LGBT. Đăng ký là thành viên tại trang web: https://songhanhphuc.info/ để tham gia và chia sẻ bạn nhé.
Kim Mai